Truyền tải văn hoá người Dao
Hồi tưởng về năm 2018, Mẩy Hạnh kể mỗi khi thấy đoàn xe khách đi qua, khoảng 20-30 người Dao lại ào tới, người bán thổ cẩm, người bán cây thuốc. Có hôm, bà con không bán được gì còn mắng chửi khách.
Gần đến điểm check-in rừng trúc Tả Phìn (bản Tả Phìn, thị xã Sa Pa, Lào Cai), một luồng gió mát lạnh ùa đến, “thổi bay” mệt mỏi của du khách khi phải vượt qua con đường mòn chông chênh một bên núi đá, một bên là vực sâu. Tiếng chim rừng hót vui, tiếng lá cây xào xạc xen lẫn tiếng trầm trồ của các bạn trẻ…
Nhìn khuôn mặt tươi vui của Lý Mẩy Hạnh (22 tuổi) khi kể các câu chuyện về rừng trúc, văn hóa người Dao trên Tả Phìn, ít ai biết Hạnh từng là hướng dẫn viên kiêm phiên dịch viên cho các chủ buôn hoa quả dưới TP Lào Cai. Chỉ cần dịch số lượng hàng, đổi nhân dân tệ sang Việt Nam đồng, chốt nội dung hợp đồng… Mẩy Hạnh cũng kiếm được kha khá.
Các thế hệ người Dao trồng và nuôi lớn rừng trúc hàng trăm năm qua, nếu phát triển du lịch thì tiềm năng rất lớn chứ không phải manh mún, tự phát như bây giờ”.
LÝ MẨY HẠNH
Thủ thỉ để bà con tin mình
“Mỗi tiếng mình làm phiên dịch tiếng Trung ở dưới TP Lào Cai được trả 500.000 đồng, ngày làm 3-4 tiếng. Công việc chủ yếu là phiên dịch cho các chủ buôn bán hoa quả số lượng hàng, giá tiền, hợp đồng… Đến năm 2019, mình phải về nhà lấy chồng. Được gần nửa năm, kinh tế khó khăn cộng với cuộc sống gò bó ở nhà nên dù có em bé mình vẫn đi Lai Châu, Lào Cai làm phiên dịch, ngày cũng được 600.000 đồng”, Mẩy Hạnh tâm sự.
Nửa năm ở nhà cũng là thời gian Mẩy Hạnh suy nghĩ nếu bà con cứ làm lúa, cứ bán mấy món hàng thổ cẩm, lá thuốc thì kinh tế không phát triển được. Đi nhiều nơi, gặp nhiều người, Hạnh nghĩ làm du lịch sẽ giúp người dân trong bản bớt khổ, không phải “thuận theo ông trời”, không sợ mất mùa nương nữa.
Tuy vậy, khi nêu kế hoạch, mọi người còn cười: “Mẩy Hạnh nghĩ xa quá, bà con bán lá thảo dược, bán thổ cẩm thì kiếm được nhiều tiền rồi, làm hướng dẫn viên du lịch làm gì nữa”.
“Làm giàu bằng du lịch bền vững nghe rất hay nhưng không phải ai cũng hiểu được cách cùng nhau phát triển là như thế nào. Khi tham gia các lớp tập huấn thì cảm thấy không phải cái gì mình bán được giá cao là tốt. Phát triển du lịch, nhưng phải bảo tồn cái bản sắc, văn hóa của chúng mình, như vậy mới lâu dài”, Lý Mẩy Hạnh bộc bạch.
Hồi tưởng về năm 2018, Mẩy Hạnh kể mỗi khi thấy đoàn xe khách đi qua, khoảng 20-30 người Dao lại ào tới, người bán thổ cẩm, người bán cây thuốc. Có hôm, bà con không bán được gì còn mắng chửi khách.
“Mình phải thủ thỉ, tâm sự với từng người, nay gặp đầu bản, mai ở lễ mừng nhà mới để rủ mọi người làm du lịch cùng. Lúc không phải dẫn khách, mình hướng dẫn các bạn trẻ tìm hiểu văn hóa chữ Nho, hoa văn họa tiết trên trang phục người Dao để thuyết trình cho khách. Sắp tới, mình sẽ mở lớp đào tạo miễn phí thuyết trình về nền văn hóa, hoa văn người Dao”, Mẩy Hạnh nói.
Trích nguồn: Báo Tuổi trẻ